Món bánh tráng gạo nướng nhúng đường nhìn là thèm, ngon khó tả, ký ức tuổi thơ tôi

Tôi may mắn được sống với tuổi thơ trọn vẹn là những ngày cắp sách đến trường, cùng lũ bạn chăn trâu, vui đùa trên cánh đồng, và ăn những món đậm chất miền quê. Một món ăn mà tôi rất thích ăn hoài không ngán đó là bánh tráng gạo nhúng đường.

KÝ ỨC MÓN BÁNH TRÁNG NHÚNG ĐƯỜNG

Bánh tráng gạo nướng nhúng đường

Đối với tôi bánh tráng gạo nướng nhúng đường, không chỉ là món ăn, mà trong đó còn là ký ức tuổi thơ, với sự hồn nhiên của con nít và không khí của miền quê giản dị mà ấm áp tình người.

Lúc đó, cứ mỗi khi vào mùa mía đường, người lớn thì lao động cật lực, đón mía, nấu đường tán, lũ con nít chúng tôi lại rất háo hứng, dạo quanh lò để xin đường non ăn. Đặc biệt mỗi đứa đem theo bẹ chuối rồi xin mấy cô chú cho đường non. Cảm giác lấy ngón tay quết đường non trên bẹ chuối, rồi cho lên miệng mút, cảm giác đã vô cùng. Vị ngọt thanh của đường thấm vào miệng rồi đến cổ họng, cùng mềm dẻo của đường đã vô cùng. Nhưng món làm tôi thích nhất đó là bánh tráng gạo nhúng đường, vừa ngọt thanh của đường, bùi giòn của chiếc bánh tráng gạo nướng đã vô cùng.

Bánh tráng gạo nướng nhúng đườngNhớ lúc đó, vào mùa đường, tôi lại vòi vĩnh xin má nướng cho bánh tráng gạo. Má nướng trên bếp than hồng đỏ rực bánh tráng vàng ươm, rồi tôi háo hức mang chiếc bánh đến các các lò đường xin các chú nhúng cho phát đường non ^_^.

Các chú làm ở lò đường, tuy mệt những chẳng lúc nào la cả, vui vẻ nhúng cho chúng tôi, rồi sau đó tôi dùng dây lạc đâm xiên qua bánh tráng gạo nhúng đường, xách đi tùng tăng vừa khoe với đừa bạn vừa ăn.

Bánh tráng gạo nướng nhúng đườngBánh tráng gạo giòn, bùi ăn bình thường đã ngon, khi có đường mật mía vào vị ngọt thanh rất dễ chịu, ngọt bùi hoà quện với nhau đã. Những năm tháng tuổi thơ của tôi cứ thế trôi qua ngọt ngào. Mà thích thú nhất khi bẻ miếng bánh ra, những sợi chỉ đường vàng óng chảy theo, trông hấp dẫn vô cùng.

Bây giờ quê tôi không còn mía, những lò làm đường thủ công nữa, nhưng lâu lâu vẫn có những chú trên xe chở bánh tráng, chạy dọc theo đường ngang qua nhà tôi, rao “bánh tráng nhúng đường đây”. Tự nhiên tôi thấy thèm và bao nhiêu ký ức của tuổi thơ trổi dậy. Tôi chạy ra mua một cái, tuy vị không bằng bánh tráng gạo nhúng đường như ngày xưa, nhưng như vậy với tôi là đủ, đủ để tôi sống lại giây phút tuổi thơ ngày xưa, và biết rằng chiếc bánh mà mình thích ăn ngày xưa, bây giờ vẫn còn đó, nhiều người vẫn chọn nó để thưởng thức và nó là đặc sản Quảng Nam trong lòng tôi.

Mọi người có thể đặt mua BÁNH TRÁNG NHÚNG ĐƯỜNG NON

error: Content is protected !!